Skip to main content

Có mấy điều này tôi vẫn luôn trăn trở, muốn chia sẻ nỗi lòng tại đây với hi vọng sẽ được các bạn giải đáp.

Chẳng là tôi làm trong ngành công nghệ, lại theo cái nghiệp Product, thế nên tôi hay để ý cách mọi người dùng các sản phẩm công nghệ ra sao. Đa số hành động thì tôi hiểu được, nhưng có vài cái thì đúng thật là tôi bó tay. Nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, tự hỏi tại sao mình không thể lý giải được những hành động bí ẩn đấy.

Xem ai đã xem story của bạn

Có lần nọ tôi đang đi thang máy, tự nhiên có một bạn nữ bước vào. Mọi chuyện hết sức bình thường cho tới khi tôi thấy bạn làm một chuỗi những hành động như sau:

Mở khóa điện thoại > bật instagram > bấm vào story của chính bạn đó > vuốt lên để xem ai đã xem story của mình > lướt xuống dưới > đóng cửa sổ đó > thoát instagram > tắt điện thoại.

Nguồn ảnh: izood.net

Xin nhấn mạnh, toàn bộ sự kiện này diễn ra chưa tới 5 giây.

5 giây??

Xin được mạnh dạn đưa ra một giả thuyết thế này: với khoảng thời gian quá ít ỏi như vậy, chắc chắn không ai có thể xem được hết từng cái tên trong danh sách những người đã xem story của bạn. Điều đó chứng tỏ bạn nữ này đang tìm kiếm một cái tên nào đó cụ thể (và không thấy nên mới tắt đi). Nếu thực sự đúng là như vậy, tôi xin khẳng định bạn này mà đi thi Reading của IELTS thì ít cũng phải được 8 chấm. Trình độ skimming và scanning mất có vài giây thì đúng là thượng thừa. Kĩ năng này chắc chắn phải luyện tập rất công phu.

Cũng có một bạn khác, còn khó hiểu hơn. Lần đó tôi đi ăn với bạn này, bạn ấy bắt tôi đợi đủ đồ ra để chụp ảnh check in rồi mới cho tôi ăn: “Từ từ, đừng ăn vội, để tao chụp cái đã”. Bạn chụp tới mấy góc luôn, kiểu giống người có góc chết thì đồ ăn nó cũng có góc làm cho nó không ngon luôn vậy á.

Chụp xong, bạn ăn, và nói chuyện với tôi. Năm phút sau, bạn mở Instagram Story lên, xem từng cái ảnh một, và một lần nữa, chuỗi hành động khó hiểu lại xảy ra:

Vuốt lên xem ai đã xem story > quẹt phải để xem story tiếp theo > quẹt trái > quẹt phải > trái > phải.

Waitttt…

Tại sao bạn lại phải quẹt trái phải liên tục như vậy? Bạn đang tìm điều gì? Một cái tên có mặt ở story trước nhưng biến mất ở story sau? Trong đầu bạn ắt hẳn đang suy nghĩ:

“À thằng này nhá mày xem story bố xong rồi vuốt luôn mà không chịu xem hết mấy cái còn lại nhá”

Nhưng hỡi ôi, tôi có phải bạn đâu mà dám nói thay nỗi lòng của bạn. Chỉ dám đưa ra một giả thuyết khiêm tốn thế thôi.

Thật là khó hiểu.

Viết chữ bé tí trên story

Này thì tôi cũng đến ạ với các bạn.

Viết dài đã đành, lại còn thu nhỏ nó còn tí tị tì ti, Instagram story chứ có phải newsfeed đâu mà tôi zoom vào được?? Bạn nào có tâm thì còn chọn nền đen, chữ trắng. Bạn nào vô tâm thì chọn nguyên cái ảnh lòe loẹt xong chữ thì hòa vào màu nền luôn.

Một lần nữa, trí óc luôn tò mò về vạn vật vũ trụ của tôi lại đưa ra những giả thiết vô cùng sắc bén:

(1) Bạn này vẫn muốn người khác đọc được những dòng tâm sự mùi mẫn, nhưng chỉ muốn những người thực sự quan tâm tới mình đọc được thôi.

Định nghĩa “quan tâm”: Cố gắng căng mắt ra đọc, hoặc screenshot lại và tự zoom vào đọc sau.

Chắc sẽ cần một bài viết: Mạng xã hội thay đổi cách chúng ta định nghĩa về sự quan tâm thế nào.

(2) Bạn này không biết viết ở đâu khác.
Bạn có thể đăng một cái ảnh instagram rồi ẩn đi, viết một cái status facebook rồi khóa lại, năm mười năm sau nó nhắc lại là mình từng có những kỉ niệm đau buồn như thế, hay lúc nào chán chán lại mở ra xem. Tội gì phải đăng story, 24 tiếng sau biến mất?

Nếu bạn nói là viết story nhanh, thì chắc bạn chưa tính cái khoảng thời gian bạn phải thu bé cái chữ lại tới mức mà bạn hài lòng là đến ngay bản thân bạn cũng không đọc được, nhưng người khác vẫn nhìn ra một cục chữ – đủ để hiểu rằng bạn đang có vấn đề và sẽ (như bạn chờ đợi) nhắn tin cho bạn hỏi han.

Tức nhất là khi tôi đang crush một ai đấy xong người ta đăng mấy cái story kiểu vậy. Nửa muốn đọc mà nửa bực bội.

Up ảnh từ một thế kỉ trước

Chuyện là như này, hôm nọ tôi không ngủ được nên lên cập nhật cuộc sống bạn bè ở trên Instagram story. Tự nhiên tôi thấy người bạn nọ up ảnh ở thành phố A, up nhiều dữ lắm, mà tôi nhớ rõ hôm trước còn mới ngồi với nó ở thành phố B, và nó cũng bảo không đi đâu dịp Tết này.

Tôi inbox hỏi: “Ô thế sao hôm trước bảo là ở B thôi mà giờ đã chạy sang A rồi à?”

Nó bảo: “Đâu, throw back thôi ông ạ”

Ba throw back cái gì mà up một lèo như kiểu travel vlog vậy ba 🙂 Instagram story là phải real time chứ ba 🙂 Kể chuyện quá khứ thì lúc nào người ta cũng có “ngày xửa ngày xưa” mà nhớ không? Tiếng Anh cũng có thì quá khứ ông nhớ không?

#tb ở đâu?? #throwback ở đâu????

Chỉ react, không comment

Tôi có những người bạn, hay lắm, quanh năm ngày tháng chỉ react story của tôi, mà không nói một câu nào.

Đúng vậy, xin nhắc lại là: quanh năm ngày tháng và không nói một câu nào.

Chỉ biết thả tim, không biết nói gì hơn

Chắc do tôi già rồi, buồn cười thì phải viết haha, khó hiểu thì phải đặt câu hỏi, đáng yêu thì phải awww thì mới giãi bày được tấm lòng.

Ở đây chỉ có 😂 😲 😍 😢 👏🏼 🔥 🎉 💯 thì làm sao mà tôi hiểu được. Chẳng nhẽ là bạn muốn cho tôi biết story tôi buồn cười, nhưng nó không đủ buồn cười để bạn tiếp tục cuộc nói chuyện đấy với tôi? Hay là tôi nói chuyện dở quá nên bạn không muốn nói gì trước luôn?

Cái này làm tôi nhớ đến cái trò Poke nhau ngày xưa trên Facebook. Ngày xưa tôi thích bạn này lắm, muốn nói chuyện mà không biết mở lời thế nào, nên thi thoảng tôi hay “chọc” bạn ấy một phát. Bạn không chọc tôi lại, gặp tôi ngoài đời cũng bơ luôn. Tôi buồn lắm.

Mãi về sau tôi mới biết người ta cũng muốn chọc tôi lại mà không biết chọc thế nào -.-

Ba cái thứ kém công nghệ. Mong bạn đang đọc blog của tôi.

Chọc ở đây nè. Ở ĐÂY NÈ!!! Nguồn ảnh: Wikihow

Chỉ like mà không đọc

Tôi up cái gì lên mà thấy nhiều like là tôi sướng lắm.

“Chắc chắn là mấy người đó thấy mình hài hước đây”

Cho tới khi tôi nhìn thấy mấy người bạn của tôi lướt Facebook, tôi biết là mình đã nhầm.

Các bạn lướt, like, lướt luôn, like tiếp, lướt xong like, like xong lướt, thậm chí là không đọc gì cũng like luôn…

Tôi xin mạnh dạn dự đoán hoặc là người ta đã nhìn thấy cái post đó rồi mà quên chưa like lần trước (và nếu vậy thì lần này người ta chỉ like thương hại thôi nha), hoặc là người ta cứ like đại cho vui tay.

Like đại cho vui tay? SORRY, NO. Lỡ tôi đang thích bạn đấy thì sao? Người ta like làm tôi tưởng senpai noticed me thì sao? Tôi không calm tâm!! Làm như thế khác gì thả thính, đợi tôi cắn xong vứt tôi ở đấy không??

HOẶC LÀ, người ta có một kế hoạch cao cả hơn: like để lần sau người đó like cho mình.

Không không, tôi không muốn nghĩ xấu mọi người như vậy đâu.

(nhưng mà nếu là tôi thì tôi sẽ làm vì lý do đó :”>)

Tôi thì hay like mấy cái bài post mà nó có nhiều like share sẵn rồi. Càng nhiều like thì tôi càng like tợn. Tôi cũng không rõ vì sao mình làm thế, nhưng tôi cảm giác mấy bài đấy nó khá tín các ông hiểu không? Có lẽ vì thế mà mấy người nổi cứ nổi mà mấy người kém nổi thì cứ ngồi đếm like trên bàn tay. Đúng là sự phân biệt nổi chìm.

Trên đây chỉ là mấy quan sát khiêm tốn của tôi về cách mọi người tương tác với mạng xã hội. Tôi mong một ngày được làm việc tại Meta, hay Tiktok, để chia sẻ với họ những khám phá mang tính cách mạng này. Hẳn họ sẽ cho tôi làm UX lead luôn chứ không vừa.

Đăng ký nhận Newsletter

Many One Percents là newsletters đầu tiên của Việt Nam với mục tiêu giúp các bạn trẻ cải thiện năng suất trong công việc và cuộc sống thông qua công nghệ.

Khi đăng ký Many One Percents (cùng gần 2000 bạn đọc khác), bạn sẽ nhận được:

  • Đọc các bài blog sớm nhất (3-4 tuần trước khi mình publish lên mạng xã hội)
  • Weekly Discovery (các khám phá công nghệ thú vị nhất tuần)
  • Weekly learning (một bài học mình học được trong tuần)
  • Những cập nhật và dự định mới nhất về blog và podcast thuộc hệ sinh thái Many One Percents
  • Những ưu đãi của đối tác của Many One Percents

7 Comments

  • William says:

    Đầu năm đọc được bài blog, buồn cười vch luôn :))

  • ThecaNatsumeji says:

    Trời trời đáng yêu quá đi mất :vvv

  • ThecaNatsumeji says:

    Story đăng chỉ để cho crush với hội bạn thân coi hoy :>

  • Mio says:

    U là trời :))) anh ơi, cái story mà chữ bé tí đó đó. Theo em nghĩ ngta chỉ muốn nói ra cho thoả nỗi lòng nhưng ko muốn ng lạ biết chuyện của mình thôi. Bạn bè có lòng nếu thấy story sẽ tự inb hỏi han thôi ạ.

  • Linh says:

    Đọc bài này làm mình nghĩ tới hình ảnh bản thân ngày xưa dùng IG chăm chỉ 😂 Con gái là sinh vật khó hiểu 😝

  • Christine Vũ says:

    Em nghĩ cái đầu tiên em hiểu được vì em thấy có nhiều người như vậy lắm, chủ yếu là đăng lên và xem có bao nhiêu người nhìn vào và muốn nhiều người chú ý đến mình thôi, nếu thường xuyên đăng lên và cũng thường xuyên check thì check nhanh lắm anh ạ:)
    Chỉ like mà không đọc thì kiểu này em cũng chưa trải qua bao giờ, em từng hỏi bạn em thì nó bảo là: “Mấy cái đấy bình thường đọc làm gì, tao đi tim dạo thôi.” Cũng có trường hợp là lười đọc + tim dạo => thói quen, phản xạ của tay cứ lướt khi bật facebook lên.
    Up ảnh throwback là phụ khoe là chính đấy ạ:)
    Viết chữ bé tí em nghĩ chắc theo trend??? Hoặc cũng có thể là biểu lộ tâm trạng.
    Chỉ react mà không comment thì một là không biết comment, hai là có thể thuộc trường hợp tim dạo, thả vội và lười comment:)

  • Lam says:

    Bài này Q thế 🙂

Leave a Reply